Người ta luôn có những khoảnh khắc riêng cho mình để cảm xúc ùa về. Có người là một khúc nhạc cũ, có người là món ăn ví như món cà pháo canh cua, có người một góc quán quen, con phố nhỏ, có người thì mùi nước hoa (hay một mùi hương nào đó), có người thì là một hình dáng đi thoáng qua trước mắt cũng đủ để bần thần.
Mình thì không ngại ngần bày tỏ miền nhớ, nhớ rừng, nhớ núi, nhớ cung đường đã đi đến nao lòng. Mình nhớ cả cơ thể và trí não khi đó luôn biết chọn những thứ trong xanh nạp vào và biết từ chối những ồn ào suồng sã.
https://vt.tiktok.com/ZSNKpUE3h/
0
0
0