CÓ MỘT NGƯỜI DẪU CHẲNG PHẢI TRI ÂM.
Có một người giờ chỉ gọi bạn thôi
Cớ sao chẳng thể quên dù ngược lối
Biết chẳng thể nơi cuối đường đón đợi
Vẫn hoài mong phía ấy gặp nụ cười...
Có một người mãi gọi bạn mà thôi
Nhưng khắc khoải khôn nguôi trong tim nhỏ
Bao kỷ niệm của một thời hoa đỏ
Giấu trong tim... mãi nức nở âm thầm.
Có một người chắc chẳng phải tri âm
Nhưng nguyện ước được làm người tri kỷ
Ta với người... bạn thôi... như vốn dĩ
Nhưng một đời có lẽ chẳng thể quên...
Có một người- ta chẳng thể từng đêm
Trao thương nhớ bởi nợ duyên đôi ngả
Nhưng hình bóng và nụ cười ấy đã
Khắc đậm trong tim ta đã lâu rồi.
Có một người... chỉ người ấy... mà thôi.
Thơ: #nguoivotinh
4
55
0
0