KHÔNG PHẢI AI CŨNG BIẾT ĐIỀU NÀY?
---------
Nghèo chạm đáy nghĩa là chẳng thể nào nghèo hơn nữa được. Còn nếu có bảo thủ, kháng cự nữa thì chỉ còn có thể đi so sánh với người bị con số âm (phá sản) nữa thôi.
----
Đôi khi nếu bạn thật sự vì điều gì đó ngoài ý muốn mà dẫn đến phá sản, nợ ngập đầu thì có nợ thêm vài chục hoặc trăm triệu nữa nếu có thể xoay sở và tìm cho mình cái nghề để thoát nghèo thì việc cũng nên làm.
----
Đọc đến đây có người sẽ bảo làm sao để xoay được nữa, nút thắt quan trọng là ngay chỗ này đấy. Nếu bạn muốn thì bạn sẽ tìm cách, còn không muốn thì bạn sẽ tìm lý do.
----
Tìm cách đúng, đầu tư đúng, chọn nghề đúng, đủ duyên với người cho nghề... Hãy nhớ là đúng chứ không phải chơi kiểu đỏ đen, hên xui, chơi tất tay làm giàu sau 1 đêm của các "thánh nổ" nhé (kiểu này là con đường ngắn nhất để nhảy sông).
----
Nhiều người khi làm điều gì đó để thay đổi, để thoát khỏi khủng hoảng thì lại sợ, họ sợ mình sẽ bị mất thứ gì đó.
----
Nói thẳng ra họ cũng chẳng còn gì để mất nữa đâu, họ không dám, sợ hãi bởi vì họ nghĩ mình còn cái để mất, nhưng thật tế chẳng còn gì. Nếu biết chẳng còn gì để mà mất thì họ chẳng còn sợ nữa.
----
Và câu hỏi cần phải tự trả lời là: Tìm cách để hướng lên? hay ra khu công nghiệp để trở thành công nhân hoặc có thể còn tệ hại hơn nữa?
----
P/s: Nếu ai đó chỉ cho bạn cái nghề gì đó đúng đắn và thực tế thì bạn có đi mượn thêm 10,20,50 tr nữa tôi cũng khuyên bạn nên làm đi. Chạm đáy nghèo & chẳng còn gì để mất nữa đâu mà sợ.
--------------
Võ Thanh Hải