ADIDAPHAT Vu Lan này mình xin gửi đến các bạn bài thơ của mình.
Mất mẹ
Năm xưa tôi còn bé
Mẹ tôi đã qua đời
Lần đầu tiên tôi hiểu
Thân phận trẻ mồ côi
Quanh tôi ai cũng khóc
Im lặng tôi sầu thôi
Mặc dòng nước mắt chảy
Là bớt khổ đi rồi
Độ nhỏ tôi không tin
Người thân yêu sẽ mất
Hôm ấy tôi sững sờ
Và nghi ngờ trời đất
Từ nay tôi hết thấy
Trên trán Mẹ hôn con
Những khi tôi phải đòn
Đau lòng mẹ la lại
Kìa nhà ai bên cạnh
Mẹ con vỗ về nhau
Tìm mẹ tôi không thấy
Khi buồn biết trốn đâu
Hoàng hôn phủ trên mộ
Chuông chùa nhẹ rơi rơi
Tôi biết tôi mất mẹ
Là mất cả bầu trời
Xuân Tâm
mở đầu bài thơ đơn giản như là một lời nói tự nhiên vỡ òa như tiếng khóc. Mất mẹ, hai tiếng đó như hàng ngàn mũi kim châm trong trái tim con trẻ. Một sự thật bắt buộc phải hiểu, một thân phận bắt buộc phải mang sao quá đỗi nặng nề đối với một đứa trẻ không thể thiếu bóng mẹ. Từng câu ,từng chử trong bài thơ Mộc mạc, giản dị và khiêm nhường ,nhưng nói lên được
tiếng lòng của người con yêu quý mẹ. Hình ảnh xuyên suốt cả bài thơ là đứa trẻ con ngơ ngác buồn buồn không tìm thấy cả lối về trên con đường chiều hun hút gió.
"Nhân mùa vu lan , xin cầu chúc cho tất cả các bậc cha mẹ, luôn luôn được bình an ,hạnh phúc ,và cũng mong những người con làm tròn hiếu đạo của mình ,Xin được chia buồn với tất cả những ai mang thân phận của kẻ mồ côi ,và chúc mừng cho những ai còn cha còn mẹ ,mong rằng mọi người phải biết trân trọng và hiếu thảo với cha mẹ khi cha mẹ còn tại thế "
28
32
0
0
- Nguyễn Nhật TânMột bông hồng cho em
Một bông hồng cho anh
Và một bông hồng cho những ai
Cho những ai đang còn mẹ
Đang còn mẹ để lòng vui sướng hơn.Haha
- Reply
- 4 years ago
1 - Quỳnh Nhicó lẽ, bác ấy vẫn ở đâu đó dõi theo a, mạnh mẽ và sống tiếp cuộc sống của bản thân và cả phần bác a nhé
Haha
- Reply
- 4 years ago
1