Nhân sinh vốn dĩ cô đơn, gần như ai cũng đều như vậy. Mọi người nhìn có vẻ rất gần gũi, thực ra lại rất cách xa. Cũng giống như những vì sao trong dải ngân hà, nhìn có vẻ rất gần, kỳ thực lại cách xa cả vạn năm ánh sáng.
Con người sinh ra trong cô đơn, cũng chết đi trong cô đơn. Có người không cảm thấy cô đơn là bởi vì anh ta vẫn chưa tĩnh lại. Anh ta vẫn đang phấn đấu vì dục vọng, lúc này, nỗi cô đơn tiềm tàng ở phía sau.
Con người đều sợ yên tĩnh, lo sợ phải ở một mình. Khi chỉ có một mình, hoặc là xem điện thoại, hoặc là xem tivi, bởi vì họ đều sợ cô đơn. Cô đơn luôn tiềm ẩn phía sau sự yên tĩnh.
Con người vì muốn xóa bỏ cô đơn nên mới kết bạn, kết hôn. Hai người cô đơn, khi ở cùng nhau sẽ không còn cô đơn nữa ư? Không phải vậy, họ vẫn cô đơn như thế. Cũng giống như khi hai người mù ở với nhau, cuộc sống vẫn là một màu đen tối.
Thực ra, không sao cả. Niềm vui và sự đau khổ trong cuộc sống đều chỉ là chiếc áo ngoài của nỗi cô đơn.
Hãy tiếp nhận nỗi cô đơn của anh đi, cô đơn không phải là chuyện gì xấu xa. Chính nhờ sự tồn tại của cô đơn nên anh mới độc lập.
Khi anh tiếp nhận nỗi cô đơn, anh sẽ phát hiện ra thế giới đều sẽ thay đổi.
Khi anh tiếp nhận nỗi cô đơn, cô đơn sẽ trở thành một bộ phận của anh. Toàn bộ những điều anh bài xích trước đây đều không còn tồn tại nữa.